fallout 1

Tôi vẫn có nhớ như in đó là một ngày đẹp trời khoảng cuối năm 2005, tôi không thể ngừng được nụ cười mỉm có phần ngớ ngẩn trên môi mình khi tôi được dẫn lối đi vào tầng hầm tối thui tại trụ sở của studio Bethesda Softworks. Và khi được chỉ cho thấy cái góc nhỏ xíu, nơi mà tôi sẽ ngồi làm việc mỗi ngày, trái tim của gã nghiện máy tính này lại muốn sổ lồng vì sung sướng. Nơi ấy trông hệt như khu trò chơi bắn súng laser; trần nhà thật cao và sơn màu đen, các bức tường xám xịt, toát lên nét đặc trưng của tổng công ty Zenimax Red. Tôi và người hướng dẫn sải bước lần lượt qua bàn làm việc của các lập trình viên, phòng họp kiểu hội nghị bàn tròn, bàn làm việc của các nhà thiết kế đồ họa và các họa sĩ dựng hình thế giới cho game, mãi rồi chúng tôi cũng đến được dãy bàn cuối: Góc thiết kế nhân vật. Và ở đó, tại buồng làm việc hình hộp nằm tuốt trong cùng, có 1 mảnh giấy dán lên vách với cái tên Jonah Lobe. Tôi ngồi xuống, cảm thấy hơi choáng váng và sững sờ, trước khi bắt đầu ngày làm việc đầu tiên trong một sự nghiệp kéo dài 7 năm tại Bethesda. Nhưng đây lại không phải câu chuyện về sự nghiệp của tôi. Điều tôi muốn kể là câu chuyện của người đàn ông ngồi ở cái buồng ngay sau lưng tôi, tên anh ấy là Adam Adamowicz. Mặc dù anh ấy ngồi làm việc ở góc xa nhất, tối tăm nhất Bethesda Softworks, nhưng sức ảnh hưởng của Adam lại lan tỏa khắp cái studio này. Những điều mà Adam giáo huấn tôi và những người khác tại Bethesda – về tính sáng tạo và đạo đức nghề nghiệp, luôn được chúng tôi thuộc nằm lòng suốt từ đó đến giờ. Ngày hôm nay tôi muốn chia sẻ với mọi người những kỷ niệm đáng nhớ về Adam, nhà phát triển và game thủ gạo cội có ảnh hưởng nhất nhì thế giới game trong nhiều năm (với quan điểm của riêng Jonah). Và ở thời điểm nay khi Fallout 4 sắp sửa ra mắt chính thức, đây sẽ là thời điểm thích hợp để chia sẻ những điều này. Adam Adamowicz là 1 nghệ sĩ chuyên về concept. Khi tôi bắt đầu làm việc, anh ấy là concept artist DUY NHẤT tại Bethesda, ngay ở thời điểm mà studio này đã tạo được ít nhiều tiếng tăm khắp nước Mỹ!! Góc làm việc của anh ấy chỉ bé tí tẹo, và nó còn có vẻ tí hon hơn nữa khi bạn biết được sự vĩ đại của người đàn ông đang làm việc ở đó. Các bức vách của anh ấy đính đầy tầng tầng lớp lớp các bản phác thảo và bản vẽ minh họa. Trong cái thánh đường của công nghệ đồ họa này, tôi không thể tưởng tượng nổi Adam làm tất cả mọi thứ 1 cách thủ công. Bạn có tin nổi anh ấy chỉ sử dụng bút chì, bút mực, bút lông, chì màu và sơn hay không?? Và điều khiến tôi không thể ngừng kinh ngạc là hiệu sức sáng tạo không giới hạn nằm trong 4 bức vách nhỏ bé này. Những ý tưởng của Adam, được vạch ra rất nhanh và táo bạo, gần như sổ ra ngoài các trang giấy. Anh ấy quả là một kho tàng di động về nguồn cảm hứng bất tận. Một mình anh ấy tạo ra con người, quái thú, phong cảnh, trang phục và vũ khí. Những tác phẩm này không chỉ tinh xảo, hoàn mỹ mà còn được đặt những cái tên khiến bạn phải ôm bụng cười lăn lộn như kiểu: “dép sandals ngày tận thế” hay “đống nôn mửa của hệ tiêu hóa nằm bên ngoài cơ thể khốn khổ” hoặc “’Cái này hả? Nó chỉ là cái nồi cơm điện cho phi hành gia thôi mà Jimmy!’” Adam Adamowicz rất khác lạ và đầy màu sắc. Bên ngoài, anh ấy là một gã cao lêu nghêu và rất ưa nhìn, khỏe mạnh, “đẹp giai 6 múi” với bờ vai rộng, đôi mắt xanh và mái tóc vàng nhạt. Anh ấy thường mặc những cái áo thun không cổ với quần jean, không có nhãn hiệu và cũng không theo một khuôn khổ thời trang nào cả. Mặc cho cái vẻ bụi bặm, cá tính và hấp dẫn đó, gã này “khùng” lắm đấy! (Dĩ nhiên là không phải kiểu bệnh nhân tâm thần!) tuy vậy ánh mắt của Adam toát lên cái nhìn châm biếm sắc sảo, và những lời anh ấy thốt ra thì không thể lường trước được, toàn là những suy nghĩ quái gở, nhưng hài hước và cực kỳ thông minh. “Cậu có lường trước được không? Con chuột trũi kia đang muốn đào một cái lỗ xuyên qua cậu và chơi trượt máng xối qua cái lỗ ấy đấy” hoặc theo kiểu “Hôm trước tôi gặp 1 gã trông như Boris Karloff với đôi mắt cua lồi ra khỏi hốc mắt ấy” “bệnh” đến thế là cùng! Năm 2006, trong lúc cả studio đang bận rộn hoàn thành bản mở rộng cho Oblivion sẽ ra mắt 2007 với tên gọi Shivering Isles. Adam đã tự mình bắt tay vào làm Fallout 3, thành quả của 1 MÌNH ANH ẤY là bộ concept art đẹp mê người và tiềm năng mở rộng khủng khiếp nhất tôi từng thấy. Bản thân tôi là họa sĩ thiết kế nhân vật. Công việc của tôi là biến hình mẫu 2D thành nhân vật 3D cho game. Chuyên môn của tôi là về các con quái vật. Nhờ có Adam mà tôi tạo ra được các quái thú lừng danh như Deathclaws, Feral Ghouls, Radscorpions, và Mirelurks với