Những màu này lẽ ra không nên kết hợp với nhau.

Aladdin vẫn là một trong những phim Disney được yêu thích nhất. Phim thuộc thể loại phiêu lưu, lãng mạn, hài hước cùng các nhân vật đáng nhớ. Có nhiều yếu tố góp phần tạo nên thành công của bộ phim ăn khách này (1992) trong thời kỳ Phục Hưng của Disney. Tuy nhiên, một nghệ sĩ đã gây ấn tượng với người hâm mộ bằng việc chỉ ra yếu tố có thể bị bỏ qua: lý thuyết màu sắc.
Aladdin của Disney sở hữu bảng màu khá khác thường, vì nó chỉ bao gồm 3 màu cơ bản: đỏ, vàng và xanh lam. Không chỉ dừng lại ở đó, Disney còn sử dụng màu sắc như là công cụ kể chuyện thông minh.
Trong một video phân tích chi tiết trên YouTube, họa sĩ minh họa J. Holt chỉ ra rằng, “Bộ phim được các họa sĩ hoạt hình vẽ lên từ những màu sắc khó kết hợp với nhau nhất, nhưng lại mang đến kết quả mỹ mãn”. Ông cho biết hầu hết các cảnh phim đều chứa đựng màu cơ bản theo tỷ lệ khác nhau, cho phép phân cảnh thành đỏ, vàng và xanh lam tùy theo màu chủ đạo.
Hệ thống phân cấp này giúp tránh xung đột giữa 3 màu cơ bản, nhấn mạnh màu sắc phù hợp với nguồn sáng trong từng cảnh phim. Cách tiếp cận này không chỉ mang lại lợi ích về mặt thẩm mỹ, mà còn về mặt kể chuyện, dẫn dắt người xem qua câu chuyện bằng cách sử dụng màu tương phản bắt mắt và thông qua kiểm soát có chủ đích màu sắc trong cảnh chuyển tiếp, nơi những thay đổi về màu sắc phản ánh tâm trạng thay đổi.
Holt lưu ý rằng Aladdin “không chỉ kết hợp hài hòa những tông màu mạnh với nhau, mà còn khai thác chúng một cách thông minh để giúp kể câu chuyện”. Anh cho biết điều này không đơn giản là mỗi màu sắc đều mang một ý nghĩa riêng, vì cần vận dụng linh hoạt tùy theo bối cảnh sử dụng màu sắc. Ví dụ, màu xanh lam thường được sử dụng cho cảnh u ám, nhưng không phải là duy nhất.

Tất nhiên, trong phim còn có những màu sắc khác nữa. Đây thường là màu sắc hòa bình, giúp phân biệt những tông màu mạnh hoặc “màu sắc bất hảo”, thường ảnh hưởng đến cách diễn giải tông màu trong cảnh phim. Holt lưu ý 3 trường hợp ngoại lệ đối với lý thuyết màu sắc, một trong đó là sự hiện diện đáng kể của màu xanh lá trong cảnh phim.
Hai trường hợp kia là cảnh nền giới thiệu nhân vật cung cấp quãng nghỉ khỏi màu sắc kịch tính trong phần còn lại của bộ phim và cảnh được lấy làm “chuẩn” để tham chiếu mọi thứ khác. Tuy nhiên, cảnh màu đỏ và ngọc lam gần cuối phim khiến anh bối rối, vì nó dường như không ăn nhập với phần còn lại của bộ phim.
Nguồn: Creative Bloq
Dịch: Toàn Vũ